Top 3 bài Cảm nhận của anh chị về nhân vật Liên trong truyện ngắn Hai đứa trẻ hay nhất – Ngữ văn lớp 11

Đề bài: Cảm nghĩ về nhân vật Liên trong truyện ngắn "Hai đứa trẻ" của Thạch Lam,

Đề bài: Cảm nghĩ về nhân vật Liên trong truyện ngắn “Hai đứa trẻ” của Thạch Lam

Bài giảng: Hai đứa trẻ – Cô Thúy Nhàn (GV )

Phạm Văn Đồng từng viết: “Giá trị đích thực của văn chương là con người, cộng đồng người và kiếp người chứ không phải cái gì khác. Ai đi tìm cái khác sẽ không có chỗ đứng, không có triển vọng tương lai vì nó xa lạ với con người và con người không cần đến nó.” Điều đó nói lên rằng nhà văn phải hướng ngòi bút của mình tới con người, lấy con người làm trung tâm của tác phẩm. Cũng như nhiều nhà văn khác, những trang văn của Thạch Lam luôn viết về cuộc sống con người nhưng nhân vật của ông không có sự dữ dội, dữ dội như chị Dậu, Chí Phèo hay Lão Hạc mà nó mang vẻ đẹp giản dị. nhẹ nhàng, ông nhấn mạnh đời sống tinh thần của nhân vật. Tiêu biểu cho con người Thạch Lam là cô bé Liên trong tác phẩm “Hai đứa trẻ” với tâm hồn nhạy cảm, tinh tế và luôn khao khát một cuộc sống mới tốt đẹp hơn trong tương lai.

“Hai đứa trẻ” kể về cuộc sống của người dân ở một huyện nghèo, với nhân vật chính Liên và An, hai chị em từng sống ở Hà Nội nhộn nhịp, nhưng khi bố mất việc, hai em cùng gia đình chuyển đến sống ở Hà Nội. thành phố. huyện sống. Nói là phố huyện nhưng nơi đó cũng nghèo, cuộc sống còn nhiều khó khăn. Hai chị em được mẹ giao trông nom một tiệm tạp hóa nhỏ chuyên bán đồ lặt vặt để kiếm thêm thu nhập phụ giúp gia đình.

Nhân vật Liên là chị cả mới trong gia đình nên rất đảm đang, biết gánh vác công việc phụ mẹ. Ban ngày bán đến tối thì dọn hàng, hình ảnh “Liên đếm ống thuốc lào, bỏ bánh xà phòng còn lại vào hộp, lầm bầm tính tiền” cùng với chiếc khóa chị đeo trên người. chuỗi. Thắt lưng bạc ở eo khiến cô “tự hào vì nó cho thấy cô là một cô gái mạnh mẽ và to lớn”.

Xem thêm bài viết hay: 
Phân tích bức tranh tứ bình trong bài thơ Việt Bắc (dàn ý – 10 mẫu)

Liên là một cô gái có tâm hồn nhạy cảm trước những thay đổi của cảnh vật xung quanh. Khung cảnh ngày tàn được Liên Thư nắm bắt và cảm nhận được những âm thanh, hình ảnh báo hiệu ngày tàn, chuẩn bị cho một đêm tối mới như bao đêm khác. “Tiếng trống trên chòi tranh huyện nhỏ; từng người một vang lên để gọi buổi chiều; phía tây đỏ rực như ngọn lửa đang cháy và những đám mây đỏ rực như than hồng sắp tàn. Tất cả đã sẵn sàng cho bóng tối bao trùm. lũ về dần và cái buồn của buổi chiều quê thấm vào tâm hồn thơ ngây của em, không hiểu sao Liên lại thấy man mác một nỗi buồn trước giờ tàn của ngày.” Khi màn đêm buông xuống, bóng tối cũng bao trùm lấy cô. để cô chìm trong nỗi buồn” qua kẽ lá cành bàng ngàn sao vẫn lấp lánh, một con đom đóm bám vào mặt dưới lá một đốm sáng xanh nho nhỏ lập lòe rồi đóa hoa bàng rơi nhè nhẹ trên vai Liên, thỉnh thoảng thành chuỗi một. Liên thật tinh tế khi tĩnh tâm để cảm nhận và quan sát từng chuyển động nhỏ xung quanh.

Bà cũng là người giàu lòng yêu thương, đồng cảm và chia sẻ với những người nghèo khó. Chị xót xa cho những đứa trẻ tội nghiệp khi chiều tan chợ, chúng “quỳ xuống” nhặt những thanh tre, nứa hay bất cứ thứ gì còn dùng được của những người bán hàng rong bỏ lại. Cô thông cảm với hoàn cảnh của họ nhưng không biết làm cách nào để giúp đỡ vì bản thân cô nghèo và thiếu thốn. Liên cũng chạnh lòng trước những khó khăn, vất vả hàng ngày hiện ra xung quanh mình: Đó là mẹ con chị Tí mò cua bắt tôm tối đến và cùng nhau đội lên chờ bát nước chè xanh mà vẫn không giành nổi, đó là bà thị khùng thường đến nhà Liên mua rượu, bà từ trong bóng tối đi vào đêm tối tiếng cười và khách khuất dạng đằng xa, đó là phở bác Siêu như một món quà xa xỉ vì dân ở đây cũng nghèo , nên chẳng bán được cho ai, đó là gia đình bác Xẩm ngồi bên vệ đường với chiếc chiếu rách và chiếc chậu rỗng chờ giọt hạnh phúc hiếm hoi người khác cho. Tôi bò ra đất để nhặt rác. Ngày nào cũng vậy, vẫn những con người đó, vẫn những công việc lặp đi lặp lại, nhàm chán, nhàm chán. Cuộc sống của Liên cũng không khác gì họ, cô thấy thương những người nghèo xung quanh mình cũng như thương cho bản thân và gia đình đang phải vất vả mưu sinh. Thạch Lam cảm thương nhân vật, chạnh lòng cho số phận con người cơ cực nên đã để Liên quan sát, cảm nhận từng mảnh đời lay động và khắc họa nên bức tranh cuộc sống để lại nhiều cảm xúc. chạnh lòng, tiếc cho người đọc.

Xem thêm bài viết hay: 
Nghị luận 200 chữ: Mọi phẩm chất của đức hạnh là ở trong hành động hay nhất

Tuy nhiên, ông cũng là một nhà nhân đạo lớn nên Thạch Lam không nỡ lòng nào để nhân vật của mình chìm trong bóng tối tuyệt vọng. Cô bé Liên luôn có niềm tin vào tương lai tươi sáng và mong muốn một cuộc sống tốt đẹp hơn. Điều đó được thể hiện ở sự háo hức chờ đợi đoàn tàu và niềm vui rạng ngời khi nhìn đoàn tàu đi qua. Dù ngái ngủ nhưng cô vẫn cố thức để xem hoạt động cuối cùng ở huyện, đoàn tàu chỉ xuất hiện trong chốc lát nhưng đó là cả một giấc mơ về tương lai và hoài niệm về quá khứ. Chuyến tàu đến với tiếng còi rộn ràng, tiếng tàu chạy ầm ầm, tiếng nói chuyện của hành khách phá vỡ không gian tĩnh lặng, buồn bã nơi đây. Chuyến tàu đến với ánh sáng của một xứ sở thần tiên lạ lùng khác hoàn toàn với ánh đèn chập chờn của những mảnh đời đang hấp hối, đó là “Một làn khói trắng bay lên phía xa”, “Những toa tàu sáng trưng ánh sáng của cả thế giới”. xuống đường”, ánh sáng của đồng và kền kền lấp lánh cùng những ô cửa kính sáng choang xua tan màn đêm đen tối, cho các em niềm tin và hi vọng về một ngày mai tươi sáng hơn. Dù chỉ là thoáng qua nhưng chuyến tàu đêm vô cùng ý nghĩa với chị em Liên. Đối với họ, dường như đó là niềm đam mê bởi nó không chỉ lướt qua sự phẳng lặng, buồn tẻ của cuộc sống thành phố mà còn đưa Liên trở về quá khứ xa xôi khi bố cô chưa mất việc và cả gia đình vẫn đang sống ở thành phố. Hà Nội ồn ào và náo nhiệt thì hai đứa trẻ được sống và vui chơi trong những ngày tươi đẹp.

Xem thêm bài viết hay: 
Dàn ý Nghệ thuật miêu tả nhân vật trong Truyện Kiều (20 bài văn mẫu) – Ngữ văn lớp 9

Như vậy, Liên hiện lên là một cô gái tình cảm, suy tư trong cô luôn mang một nỗi buồn man mác trước hoàng hôn và bóng tối, nhưng lại vui khi chuyến tàu đêm đi qua. Không cần cốt truyện ly kỳ, truyện ngắn “Hai đứa trẻ” chỉ đi sâu vào thế giới nội tâm của nhân vật để khám phá giá trị cuộc sống, vẻ đẹp của con người trong suy nghĩ, tình cảm của Liên. Nếu như nhân vật trong văn học trung đại thường được nhìn dưới góc độ luân thường, đạo lý, tốt xấu thì rõ ràng khi đến với trang văn của Thạch Lam, người đọc có thể thấy rõ sự đa dạng và chuyển biến tinh tế trong nội tâm của nhân vật. được tác giả miêu tả rõ ràng.

Quan niệm nghệ thuật về con người của Thạch Lam luôn đề cao vẻ đẹp tâm hồn, sâu thẳm bên trong, ông cho rằng: “Đối với nhà văn, điều quan trọng nhất là miêu tả cuộc sống, mà cuộc sống tinh vi nhất, sâu sắc nhất là cuộc đời của Linh hồn.” Nhân vật Liên được thể hiện với vẻ đẹp sâu thẳm bên trong của một con người từ suy nghĩ đến tình cảm, để lại cho người đọc nhiều ấn tượng, qua đó cho ta hiểu thêm về những mảnh đời bất hạnh trong cuộc sống, càng căm ghét tội ác của giặc, càng cảm kích giá trị của cuộc sống hiện tại.

Xem thêm các bài văn mẫu về phân tích và lập dàn ý tác phẩm lớp 11:

viet-bai-lam-van-so-5.jsp

Các bộ đề lớp 11 khác